CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 143

Tôi không được phép làm chuyện này.

Nhưng tôi lại không thể làm trái lời Miu.

Bởi vì giống như Miu đã nói, từ rất lâu về trước, tôi vẫn luôn bám theo

sau lưng Miu như một con chó trung thành.

Lời của Miu là mệnh lệnh...

Khi bờ môi run rẩy của tôi sắp chạm vào đầu ngón chân trắng muốt,

cửa phòng bỗng bật mở ra.

- Dừng lại!!!

Nắm chặt cây nạng được cố định với cánh tay, Kotobuki xuất hiện

trong bộ pyjama và áo len khoác ngoài, mặt cậu ấy đỏ bừng.

Với nét mặt như chực khóc, Kotobuki chống nạng đi nhanh về phía

chúng tôi.

- Đừng làm thế, Inoue! Đừng nghe lòi một người như cậu ta! Đừng

mà, làm ơn!

Máu toàn thân như chảy ngược về não.

Khung cảnh trước mắt tôi trở nên đen kịt vì cảm giác xấu hổ và tuyệt

vọng khi bị Kotobuki chứng kiến bộ dạng thảm hại quỳ gối trên sàn nhà, tôi
thật hi vọng mình có thể biến mất ngay bây giờ.

Kotobuki trừng mắt nhìn Miu với ánh mắt bốc lửa và hét lên.

- Cậu... cậu thật sự là đồ xấu xa! Làm sao cậu có thể nói Inoue là chó

của cậu chứ... Lại còn cố tình gọi tôi tới rồi bắt Inoue làm chuyện như thế
này. Inoue... Inoue không phải chó của cậu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.