CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 156

Giovanni, người chỉ biết thu mình vào một góc run rẩy vì bị các bạn

cùng lớp chê cười chuyện của ba mình, bắt đầu dùng ánh mắt khó chịu nhìn
về phía Campanella được bao quanh bởi bạn bè.

Giovanni vẫn luôn lo lắng vì không hiểu được Campanella đang nghĩ

gì. Cậu không biết mong ước của Campanella rốt cuộc là gì.

Tôi cũng như vậy... rốt cuộc là từ khi nào Miu đã biến mất từ trong

tầm nhìn của tôi? Từ khi nào con đường của tôi và Miu bắt đầu tách rời
nhau?

Từ lúc tôi nói cho cậu ấy biết tôi chính là Inoue MlU sao?

Khi đó đi tới chỗ nào người ta cũng nhắc tới cái tên MIU, cứ như đang

có một cuộc cách mạng đang diễn ra, điều này khiến tôi chẳng biết phải mở
miệng nói thế nào với Miu.

Làm sao tôi có thể nói với Miu rằng tôi đã bí mật viết tiểu thuyết và

gửi bản thảo đi, rằng bản thảo của tôi đã giành được giải nhất chứ?

Làm sao tôi có thể nói với cậu ấy rằng mình đã dùng thân phận lố bịch

nữ tác giả xinh đẹp đeo mặt nạ để xuất bản sách chứ?

Thế nên, lúc đó, ở trước vòi nước, uống công cộng, cho dù nắm lấy

tay Miu ngăn cậu ấy lại khi cậu ấy trở về từ tiết thể dục và nói rõ mọi
chuyện, tôi vẫn không thể nhìn thẳng vào mắt Miu.

... Mình chính là... Inoue MIU.

Trong lúc cơ thể co lại, tai đỏ bừng và phải cố gắng nói ra những lời

này như một đứa trẻ chờ bị la mắng vì đã làm sai chuyện gì đó cực kì kinh
khủng, tôi không biết Miu đã nhìn tôi với ánh mắt như thế nào.

Chỉ là...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.