CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 181

Đứng trước mặt tôi là một người phụ nữ trạc tuổi mẹ tôi, trên người

mặc một chiếc áo khoác màu be.

Khuôn mặt của người phụ nữ sững sờ khi thấy tôi.

- Cậu là, Inoue?

Hơi thở của tôi như ngừng lại.

Mặc dù chỉ gặp nhau hai, ba lần, nhưng khuôn mặt được trang điểm

với lớp phấn trắng dày cui cau có trừng mắt nhìn tôi với vẻ khó chịu này
vẫn khiến tôi nhớ ra người này là ai.

... Miu nói con bé không muốn gặp cậu. Cậu đã làm gì Miu nên con bé

mới nhảy lầu đúng không? Xin cậu đừng tới đây nữa, Inoue.

Đây là mẹ của Miu!

Người phụ nữ mang theo giày cao gót bước lộp cộp về phía tôi với nét

mặt đáng sợ, tôi chỉ biết đứng im, chân không thể cử động lấy một bước.

- Quả nhiên là mày! Tại sao mày lại ở trong phòng của Miu hả? Tại

mày mà Miu mới lại làm loạn phải không? Lúc Miu nhảy lầu cũng thế,
trước kia nó vẫn luôn là một đứa ngoan ngoãn vâng lời, vậy mà đột nhiên
nó lại gây ra chuyện đáng sợ vậy!

Khi vừa tỉnh lại nó khóc lóc hô hào rằng đừng để Konoha tới. Sau đó

cũng thế, mỗi ngày nó đều lặp đi lặp lại không muốn gặp Konoha, tất cả
đều là lỗi của Konoha, nó còn gào thét bảo không muốn nhìn thấy mặt mày,
không muốn nghe thấy giọng của mày!

Giọng nói tràn ngập căm hận như những cây roi đen kịt đầy gai quất

vào người tôi. Những gì mẹ Miu vừa nói hoàn toàn khác với những lời Miu
nói với tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.