CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 182

... Lúc Konoha tới thăm mình, mình đã rất muốn gặp cậu. Nhưng mẹ

và mấy người khác... lại ngăn không cho mình gặp Konoha... Họ còn hỏi có
phải cậu đã làm gì mình không...

- Bởi vì nó cứ nằng nặc không muốn ở gần mày, rằng nếu cứ tiếp tục

để nó ở đây thì nó sẽ tự sát cho nên chúng tao đành phải vội vàng làm thủ
tục chuyển viện cho nó.

... Thế rồi, mẹ bắt mình chuyển viện...

Miu rưng rưng nước mắt ngước lên nhìn với ánh mắt buồn bã.

Miu cười hạnh phúc khi gặp lại tôi.

Hình bóng, giọng nói của Miu, người được bao bọc trong ánh sáng

tinh khiết dần rời xa tôi, bóng tối sâu thẳm phủ xuống trái tim tôi.

- Mẹ chồng tao mắng vốn tao xối xả rằng giao Miu cho tao đúng là

một sai lầm, đáng lẽ ra ngay từ đầu phải để nhà này nuôi dưỡng nó, lại dám
để cháu nội của bà ta bị thương.

Ngay cả chồng tao cũng nói Miu khóc bảo không muốn ở cùng tao,

hơn nữa bởi vì tao cũng có nhiều việc bận rộn nên cũng không còn cách
nào khác, sau đó mẹ chồng tao xen vào khiến tao không thể không để bọn
họ chuyển con bé đi.

Nhưng sau khi mụ già đó vừa lên cơn xuất huyết não đột ngột qua đời,

vì không có người chăm sóc Miu nên chồng tao chuyển con bé về bệnh
viện này! Lại còn nói bởi vì cô là mẹ nên phải có nghĩa vụ chăm sóc nó!
Tên khốn nạn đó kể từ khi không còn mụ già suốt ngày lải nhải bên tai đã
bắt đầu chuẩn bị thủ tục chính thức ly hôn với tôi để lấy con tình nhân của
hắn. Và vì Miu là gánh nặng cho nên hắn mới đẩy con bé cho tao. Đồ cặn
bã thối tha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.