CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 186

Nếu như Miu phủ nhận và nói rằng tất cả những gì mẹ cậu ấy nói đều

là dối trá, có lẽ tôi sẽ lựa chọn tin tưởng.

Không, không phải! Không phải như vậy!

Cơn đau thấu tim như đang lên án sự xấu xí trong tôi. Tôi không phải

đang muốn tin tưởng Miu. Tôi chỉ muốn cậu ấy khiến tôi tin tưởng, để lòng
tôi có thể cảm thấy yên ổn...

Bởi vì tôi không thể chịu được sự thật rằng Miu căm hận tôi!

Làm ơn, xin cậu hãy nói không phải vậy!

Nhưng Miu dường như không còn có ý định che giấu sự căm hận của

cậu ấy dành cho tôi. Cậu ấy dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn tôi, người
đang run lẩy bẩy như một chú thỏ con và nói ra những lời đầy ác độc.

- Cậu vẫn chưa nhận ra à? Tôi căm ghét cậu, Konoha. Vì không muốn

phải nhìn thấy mặt cậu thêm lần nào nữa, tôi mới chuyển tới chỗ của ba tôi.
Tất cả những gì tôi nói với cậu đều là giả dối hết.

Trong đầu tôi dường như vang lên âm thanh vỡ vụn của một thứ gì đó

rất quan trọng.

Nụ cười của Miu,

Giọng nói của Miu,

Ngón tay của Miu,

Những câu chuyện Miu kể tôi nghe,

Tất cả trong chớp mắt đông cứng lại và vỡ nát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.