CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 200

Tại ngã rẽ nơi chúng tôi tạm biệt, chị Tooko quay người cúi đầu hướng

về phía tôi và nói.

- Cảm ơn em vì khăn choàng và bao tay. Thứ Hai chị sẽ mang tói

phòng sinh hoạt trả.

- A, chị Tooko.

Tôi gọi với chị Tooko đang dần đi xa, sau đó rút ra hộp bút từ trong

cặp sách.

- ?

Thấy chị Tooko nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu, tôi bảo chị ấy chờ một

chút, rồi vội vàng mở hộp bút và lấy ra chiếc bút chì bấm mà tôi vẫn dùng
để viết truyện tam đề.

- Kì thi ngày mai chị mang theo cái này đi. Đây là bùa hộ mệnh để

giúp chị tạo ra kì tích.

Tại sao tôi lại làm một chuyện xấu hổ, không khoa học, chẳng giống

mình chút nào như vậy chứ.

Chắc hẳn đây là cách tôi đáp lại việc chị Tooko vẫn luôn giúp đỡ, an

ủi tôi.

Chị Tooko mở to hai mắt, rồi chị ấy nhìn tôi, hai má đỏ bừng.

Má tôi cũng nóng rực.

Bàn tay ủ trong bao tay dịu dàng nắm lấy bàn tay cầm bút chì của tôi.

Hàng lông mi dài của chị Tooko khẽ nhắm lại, khóe miệng hiện lên nụ

cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.