CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 217

Đúng lúc này, Itsuki xuất hiện trước mặt Hatori.

Thế nhưng, ngày hôm đó, cậu bước vào thế giới của tôi.

Mang theo nụ cười ngây thơ không chút cảnh giác, cậu dựa sát vào tôi,

bảo tôi kể cho cậu nghe những câu chuyện. Những câu chuyện chỉ có tôi
nhìn thấy, những câu chuyện chỉ thuộc về một mình tôi, giờ đây cũng trở
thành vật sở hữu chung với cậu.

Đến lúc tôi nhận ra sai lầm của mình, thế giới của tôi đã trở nên tàn

héo hoang vu, nó đang dần tan vỡ.

Bàn tay cầm chuột của tôi run lên vì lạnh.

Đối với Itsuki, gặp gỡ Hatori là hạnh phúc của cô. Thế giới của Itsuki

nhờ có sự xuất hiện của Hatori mà trở nên rộng lớn, như thể khắp nơi đều
tỏa ra ánh sáng lấp lánh trong suốt.

Nhưng Hatori lại không nghĩ vậy sao?

Đối với Hatori, sự tồn tại của Itsuki chỉ đem tới sự khó chịu sao?

Cậu còn nhớ không, khi đó, chỉ cần vừa tan học, tôi sẽ lại tới nhà cậu,

mỗi ngày, mỗi ngày, mỗi ngày, mỗi ngày.

Nhưng thật ra, tôi không hề muốn tới nhà của cậu.

Ngôi nhà đó chẳng khác nào một chiếc lồng chim xinh đẹp, bước vào

trong đó khiến tôi cảm thấy thật khó chịu, cứ như tôi đã biến thành con
chim nhỏ trắng muốt bị lấy đi đôi cánh và cầm tù kia.

Tôi ghét ngôi nhà của cậu.

Tôi căm ghét gia đình của cậu, cứ nghĩ tới nó là tôi lại thấy buồn nôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.