CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 248

Vừa đọc quyển sách của Konoha mình vừa gạch bỏ những điều sai

lầm trong đó và viết "sự thật" vào một bên... mỗi ngày mỗi ngày, cho dù là
ban đêm, ban ngày hay sáng sớm... mình cũng chỉ nghĩ về Konoha...

Tiếng thì thầm của Miu rơi vào lòng tôi như những bông tuyết mộng

ảo và hòa tan trong đó.

Con ngươi thật sự của Miu,

Nguyện vọng của Miu,

Nỗi buồn của Miu,

- Sau khi bà nội chết, mình quay lại thị trấn này, mình quay quắt với ý

nghĩ muốn được gặp Konoha... Cho dù lòng tự nhủ không được làm vậy,
nhưng mình vẫn không thể kìm nén... mình đã gọi điện tới trường cấp hai...
Khi mình hỏi giáo viên chủ nhiệm bây giờ Konoha thế nào rồi, mình được
cho biết Konoha đã vào học tại trường cấp ba Seijou. Giáo viên còn nói
Konoha dường như đang rất vui vẻ và bảo mình hãy an tâm...

Trong khi mình đang đau khổ thì Konoha đã trở thành một học sinh

cấp ba rồi. Bởi vì Konoha mình đã chẳng còn lại gì nữa, vậy mà Konoha lại
phản bội mình, lại quên mất mình! Kể từ thời khắc đó, mình bắt đầu muốn
báo thù!

Lòng quặn thắt, tôi hét lên.

- Làm sao mình có thể quên cậu được chứ!

Hít vào một hơi đầy gió lạnh lẫn theo tuyết, khuôn mặt của tôi cũng

trở nên vặn vẹo, cảm xúc bắt đầu trào dâng.

- Mình vẫn luôn nhớ tới cậu. Mình đã tự nhốt bản thân vào căn phòng

tối đen như mực, cho dù là sáng sớm, ban ngày hay ban đêm, trong đầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.