CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 251

Miu, chỉ cần cậu muốn, mình sẽ cho cậu đôi tay này.

Đôi chân này, cặp mắt này.

Mình sẽ cho cậu tất cả, cho dù điều cậu mong muốn có là trái tim, tính

mạng hay là tương lai của mình đi chăng nữa.

Thế nên, xin cậu, đừng rời đi một mình nữa.

Tôi bước về phía Miu, khi ngón tay của chúng tôi chạm vào nhau, Miu

ngước lên nhìn tôi, một giọt nước ứa ra từ khóe mắt cậu ấy và lăn dài
xuống má.

Tay của chúng tôi lạnh như băng, đến mức chúng tôi chẳng thể cảm

nhận được tay của nhau.

- Được chứ. Mình sẽ đi cùng cậu đến bất kì đâu. 

Miu vùi đầu vào ngực tôi khi tôi thôi ra những lời đó bằng bờ môi tê

cóng vì lạnh.

Sau đó, chúng tôi lấy khăn choàng màu đỏ quấn xung quanh cổ của

nhau.

Không gì có thể chia lìa hai chúng tôi nữa.

Cảm giác sợ hãi dần phai nhạt.

Như thể tay chân và cơ thể, tâm hồn của tôi đã tê liệt, tôi dường như

chẳng còn cảm thấy điều gì nữa.

Tôi leo qua song sắt trước, sau đó đưa tay đỡ lấy Miu. Cơ thể của Miu

nhẹ chẳng khác nào một chiếc lông vũ. Đầu gối tôi khẽ run, gió thổi ngược
từ dưới lên, bây giờ chỉ cần bước thêm một bước nữa thôi là chúng tôi sẽ
rơi xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.