CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 257

Vừa cẩn thận dẫn tôi và Miu ra bên ngoài dãy nhà học, chị Tooko vừa

kể cho tôi mọi chuyện trước khi chị ấy tới đây.

Khi chị ấy tới trường thì được biết bởi vì tuyết rơi nên hôm nay trường

cho nghỉ học. Sau đó chị ấy gặp Takeda ở thư viện. Rồi hai người quyết
định sẽ đi thăm Kotobuki.

Đúng lúc này Takeda nhận được điện thoại của Kotobuki, cậu ấy khóc

nói rằng Miu đã biến mất khỏi bệnh viện.

Vừa nghe được lời nhắn "Tôi lên vũ trụ" của Miu, chị Tooko ngay lập

tức nhớ tới tấm bản đồ. Thế là chị ấy cùng Takeda đi tới trạm xuất phát của
đoàn tàu Ngân Hà. Trên đường đi, bởi vì tôi không bắt máy, hai người đều
đã rất lo lắng.

Sau đó, hai người chứng kiến tôi và Miu chuẩn bị tự tử trên sân

thượng và vội vàng chạy tới ngăn chúng tôi lại.

Trong khi đứng chờ xe taxi ở trước cổng trường, tôi ôm lấy bả vai Miu

để đỡ lấy cậu ấy.

Miu vẫn không nói một lời nào cả.

Bằng đôi mắt trống rỗng, cậu ấy ngước lên nhìn những bông tuyết

chậm rãi rơi lả tả sau khi trận bão tuyết đã lắng xuống. Tôi cầm chiếc khăn
quàng màu đỏ quấn lại ngay ngắn lên cổ cậu ấy. Miu im lặng mặc cho tôi
muốn làm gì thì làm.

Takeda lại hoàn toàn ngược lại, cứ như thể van cảm xúc đột nhiên bị

mở ra, cô bé tiếp tục khóc nức nở, nước mắt nước mũi tèm lem. Chị Tooko
khẽ nắm lấy tay Takeda và nhẹ giọng an ủi cô bé trong khi Takeda tiếp tục
lặp lại những lời xin lỗi.

Cuối cùng một chiếc taxi cũng dừng lại trước cổng trường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.