CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 302

đâu sao?! Ai nói truyện của Miyazawa Kenji là dịu dàng chứ, tất cả đều là
dối trá! Cái gì tràn đầy mộng tưởng cũng đều là dối trá! Không có cuộc
chia lìa nào tàn khốc như vậy! Không có nỗi tuyệt vọng nào bi thảm như
vậy! Tôi ghét Miyazawa Kenji!

Mắt của chị Tooko cũng hơi ướt, chị ấy thì thầm.

- Đúng thế... Đường sắt Ngân Hà là một câu chuyện đầy đau thương.

Trong thế giới hiện thực, Kenji cũng từng mất đi người quan trọng

nhất với mình. Mùa đông năm Kenji 26 tuổi, Toshi - người em gái mà ông
yêu thương hết mực, đã qua đời vì bệnh tật... Nỗi đau và cú sốc mà ông
phải nhận khi đó đã được Kenji xướng lên trong những bài thơ như Buổi
sáng vĩnh biệt, Cây trâm bách tùng, Tiếng than khóc không lời,... Đó là
những áng thơ lay động lòng người, mang trong nó tiếng gào thét không
thanh âm nào diễn tả được, là nỗi đau đến cả linh hồn cũng rỉ máu, khiến
lồng ngực người nghe như bị bóp nát...

Hai năm sau khi mất đi "người bạn lữ hành duy nhất sở hữu chung

một niềm tin", ông viết ra bản thảo đầu tiên của Đường sắt Ngân Hà...

Chị Tooko tiếp tục nói một cách chân thành với Miu đang khóc nức

nở. Như thể đang nói về một người rất thân thiết.

- Từ đó về sau đã có rất nhiều chuyện buồn xảy ra với Kenji.

Miu này... Mặc dù Miyazawa Kenji được xưng tụng là thánh nhân đã

cống hiến mọi sức lực vì những người nông dân tại quê hương, trên thực tế
ông lại không hề giỏi trong việc tiếp xúc với người khác, quan hệ giữa ông
và cha mình cũng rất kém. Ngay cả người em gái mà Kenji thương yêu
nhất và bạn thân của ông cũng lần lượt rời xa, ngoài ra khi ông còn tại thế
chưa từng có một ai công nhận tài năng của ông với tư cách một tác giả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.