CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 88

vào thời đó như tuy-líp, súp-lơ và cà chua về trồng ở Iwate. Mặt khác,
Kenji còn rất tận tụy với việc chấn hưng văn hóa trong vùng, ông đã học
đàn organ và chơi cello rồi tự mình đứng ra tổ chức những buổi hòa nhạc
địa phương.

Tác phẩm để đời của ông là Đường sắt Ngân Hà, nó cũng được in

trong tuyển tập truyện ngắn này, ngoài ra còn có Quán ăn mè nheo lắm
chuyện, Matasaburou - Đứa con thần gió, Gauche - Nhạc công cello, Cuộc
đời Guskou Budori. Dĩ nhiên ta cũng không thể quên tập thơ Mùa xuân và
địa ngục. Tuyệt tác này giúp ta trải nghiệm một cách đầy đủ nhất sự nhạy
cảm tinh tế của văn học Kenji.

Tôi lắng tai nghe thanh âm dịu dàng, cuốn hút của chị Tooko, nó hệt

như tiếng nước chảy róc rách phát ra từ một con suối mùa xuân.

Những ngón tay trắng muốt của chị ấy chậm rãi lật từng trang giấy,

tiếng kể chuyện tiếp tục vang lên như tiếng hát.

- Tác phẩm của Kenji rất chất phác, chúng phảng phất hương đất, gió

và nắng, rạng ngời nhưng cũng xót xa, khiến người đọc có được một cảm
giác thân thương. Cảm giác đó giống như việc ta đứng trên cánh đồng gió
thổi vi vu, dùng vạt áo lau sạch quả cà chua lấm đất rồi cắn một miếng...
Quả cà chua vẫn còn xanh mang theo chút chua chua đắng đắng, nhưng
cũng phảng phất vị ngọt lan ra khắp miệng, thấm ướt cổ họng ta.

Giống như ăn trái dưa chuột được ngâm lạnh dưới sông, hay như cắn

một miếng vào quả cà tím tươi ngon, hoặc uống nước sôđa chanh lamune
vào đêm lễ hội... Không chỉ cốt truyện, mà cả cách hành văn, biểu đạt, nhịp
điệu, cách dùng từ của Kenji đều mang những hương vị độc đáo rất riêng!

Chị Tooko nhìn lơ đãng vào trang giấy ố vàng, ngón tay vươn ra như

muốn xé ra một mẩu, nhưng rồi chị ấy lại vội lắc đầu nguầy nguậy, lông
mày nhíu lại với vẻ tiếc nuối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.