CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NGƯỜI HÀNH HƯƠNG THAN KHÓC - Trang 96

- Hai năm trước, em đã không thể hiểu được Miu đang nghĩ gì, thế nên

lần này em không thể lại dẫm vào vết xe đổ đó được.

- Vậy em có manh mối nào không?

- Em không biết. Em chỉ nhớ hồi cấp một, bọn em từng cùng nhau đọc

quyển sách tranh Đường sắt Ngân Hà tại nhà của em, sau đó bọn em còn vẽ
ra một tấm bản đồ...

- Bản đồ?

- Bọn em tưởng tượng thị trấn mình đang sống là vũ trụ, sau đó dùng

bút chì màu vẽ lên giấy nơi này là nhà ga nơi đoàn tàu Ngân Hà xuất phát,
nơi này là trạm dừng chân... nơi này là ngôi sao có các sinh vật kì lạ sinh
sống... đại loại vậy.

Chị Tooko khẽ đặt ngón trỏ lên môi.

Đó là thói quen của chị Tooko mỗi khi suy tư. Sau khi im lặng một

lúc, hàng lông mi dài của chị ấy khẽ nhấc lên, rồi chị ấy nhìn tôi và nói.

- Theo chị nghĩ thì, có lẽ, nếu Miu là Campanella, vậy thì hẳn là bên

trong Giovanni, hay nói cách khác là bên trong Konoha, đang nắm giữ câu
trả lời cho câu hỏi ấy.

- Em ư...?

- Em còn giữ tấm bản đồ đã vẽ cùng Miu không?

- Chắc vẫn còn, để về em tìm thử xem sao.

Nghe vậy, chị Tooko cười tươi.

- Thế thì chúng ta cùng thử lần theo tấm bản đồ đó đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.