CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 1 - Trang 194

Cho tôi xin lỗi vì đã đuổi cậu về.

Thật ra tôi rất vui.

Hi vọng học kì hai tôi và Inoue có thể nói chuyện với nhau nhiều

hơn."

Tình cảm của Kotobuki trong tấm bưu thiếp khiến tim tôi rung động.

Cảm xúc ngọt ngào lan tỏa khắp lồng ngực. Chỉ một tấm bưu thiếp

nho nhỏ nhưng lại khiến lòng tôi tràn đầy ấm áp, yêu thương.

Kotobuki nhìn tôi với ánh mắt lo lắng.

Tôi cũng nhìn lại cậu ấy và nở nụ cười.

- Cảm ơn cậu, tôi sẽ nhận nó.

Kotobuki cười vui vẻ.

Tôi tự nhủ mình phải biết trân trọng nụ cười đó.

Học kì hai đã kết thúc, học kì ba cũng chỉ còn lại rất ít thời gian, cho

dù vậy, từ bây giờ tôi và Kotobuki sẽ nói chuyện với nhau nhiều hơn, hiểu
về nhau nhiều hơn.

Trong lúc cúi đầu nhìn đóa bìm bìm và những dòng chữ trên tấm bưu

thiếp với cõi lòng ấm áp, tôi bỗng nhớ ra.

- Đúng rồi, tôi cũng có một thứ định đưa cho cậu.

- Hả, cái gì thế?

- Bí mật, chờ tới ngày mai cậu sẽ biết.

Kotobuki bật cười nói với vẻ háo hức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.