CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 184

Bị Miu trừng mắt nhìn, tôi không khỏi cảm thấy sợ hãi.

- K-Không, chỉ là hôm qua mình có gặp một người quen có con nhỏ

nên nói vậy thôi. Bé gái đó tên là Nozomi, dễ thương lắm ấy. Tên cô bé có
nghĩa là vẻ đẹp của hi vọng, theo lời người quen của mình thì ba cô bé đã
quyết định đặt cái tên này khi nhìn thấy cô bé.

Chị Rihoko vừa cười vừa nói rằng khi ấy, anh Soeda chạy từ Tokyo tới

trước bệnh viện ôm lấy hai mẹ con rồi đặt tên cho em bé.

Đúng lúc này...

Có thứ gì đó hiện lên trong đầu tôi.

Câu chuyện của chị Rihoko chẳng phải cũng rất giống câu chuyện của

mẹ chị Tooko mà tôi nghe được ở bệnh viện tỉnh Iwate sao?

Cô y tá đã kể với tôi rằng khi ấy vì bận việc nên chú Fumiharu đã

không có mặt khi cô Yui sinh chị Tooko...

...Có lẽ mẹ cháu đã rất lo lắng khi phải một mình sinh cháu ra ở một

nơi xa lạ như thế này... Trông cô ấy rất cô đơn...thường xuyên tỏ ra lo lắng
về chuyện gì đó.

... Vừa kề sát mặt vào má của cháu, cô ấy vừa khẽ gọi "Tooko" bằng

giọng dịu dàng. Theo lời cô ấy thì cái tên đó bắt nguồn từ "Chuyện Toono".
Rằng cô ấy đã định nếu sinh con gái thì sẽ đặt tên là "Tooko". Trông mẹ
cháu khi đó thực sự hạnh phúc.

Không, không đúng, vấn đề không phải ở đó. Rốt cuộc là cái gì chứ...

Đúng rồi, là chuyện cô Yui một mình sinh con ở bệnh viện tỉnh Iwate.

Rằng chú Fumiharu vì bận việc ở Tokyo nên đã không thể đến gặp cô

ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.