CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 20

Nhưng, tôi cũng phản bội chị Tooko. Tôi đã phản bội người đã vô số

lần trao cho mình tình cảm ấm áp.

Không biết có phải vì sắc mặt tôi quá u ám hay không mà vào giờ giải

lao, Akutagawa đi đến chỗ tôi và xin lỗi.

- Xin lỗi, tôi thực sự không có ý khiến ông khổ sở như vậy...

- Không, không sao cả. Dù sao thì tôi cũng...

Cũng... như thế nào?

Sẽ không gặp lại chị Tooko nữa sao?

Hay một ngày nào đó chị ấy sẽ trở thành kí ức và biến mất?

Nếu có thể quên được thì thật tốt. Nhưng tôi thật sự có thể quên được,

những kí ức về chị Tooko vẫn hiển hiện rõ ràng trước mắt, trong tai, đọng
lại trên da thịt này sao? Cho dù ngực tôi đang đau nhức đến thế này đi nữa?

Akutagawa khẽ đặt tay lên vai tôi.

- Nếu ông đã khổ sở như vậy thì sao không đi gặp chị Amano? Chẳng

phải đối với ông, chị Amano là người rất quan trọng sao? Cả chị Amano
cũng thế, lúc nào chị ấy cũng quan tâm, chăm sóc ông. Có lẽ tôi không nên
nói ra điều này... Nhưng tôi nghĩ trên đời này không còn ai hiểu ông bằng
chị Amano đâu.

Ánh mắt của Akutagawa rất nghiêm túc. Cổ họng tôi thắt lại, tôi lẩm

bẩm với giọng nghẹn ngào.

- Ừ...có lẽ vậy.

Người hiểu tôi nhất trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.