CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 214

Trong ánh mắt của cô Kanako hiện lên vẻ bồn chồn và khó chịu. Ngực

tôi không khỏi nóng lên khi nhìn thấy phản ứng này, tôi nói tiếp.

- Có lẽ là cháu đã nhìn nhầm. Cho nên cô để bọn cháu xem lại cái gác

thìa đó một lần nữa được không? Chắc hẳn chị Tooko sẽ nhận ra đó có phải
trâm cài tóc của mẹ chị ấy hay không.

- ...Tại sao tôi phải làm vậy chứ?!

Cô Kanako nói to rồi trừng mắt nhìn tôi. Tôi cũng cất cao giọng.

- Nếu cô không để bọn cháu thấy nó, vậy thì điều đó cũng đồng nghĩa

với việc cô thừa nhận đó chính là trâm cài tóc của cô Yui! Cô đã cố tình
thay đổi di vật của cô Yui và giữ nó từ đó tới giờ! Mỗi khi đến ngày giỗ của
cô Yui, cô lại lấy nó ra cùng với những tấm hình kỉ niệm... Cô còn lấy cái
tách và loại bánh mà cô Yui thích đặt lên bàn để tưởng niệm! Khi đó cô
mặc đồ đen đúng không! Đó chẳng phải là một dạng đồ tang sao?!

Cô Kanako đập mạnh hai tay xuống bàn.

- Đủ rồi, cậu đi về đi! Tôi không muốn nghe suy luận nhàm chán của

cậu nữa!

- Suy luận! Không, đó chỉ là tưởng tượng của cháu. Nhưng cô lại đang

dao động! Rõ ràng cô nói ghét cô Yui nhất trên đời, vậy mà cô lại trân trọng
những di vật của cô ấy, cô cũng không nói ra lý do tại sao mình làm vậy!
Người bình thường sẽ không đem một thứ cài trên đầu người khác làm
thành đồ gác thìa! Trừ khi người đó là một người cực kì quan trọng với họ!

- Đi về!

- Cháu không về! Tình cảm cô dành cho cô Yui đã vượt qua tình bạn.

Người có quan hệ hôn nhân màu trắng với cô không phải chú Fumiharu mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.