CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 39

- Tao cấm mày đụng tới Kotobuki lần nữa! Những gì mày vừa làm là

phạm pháp! Đừng làm phiền tao nữa! Cho dù mày có làm gì thì tao cũng
không viết tiểu thuyết, cũng không quay trở lại làm Inoue MIU! Lần sau
nếu Kotobuki lại xảy ra chuyện gì tao sẽ giết mày. Nhớ đấy!

Ryuuto lầm bầm bằng giọng chướng tai.

- Ái chà, thật không ngờ lại được nghe từ "giết" từ miệng anh

Konoha... Chị ấy quan trọng với anh đến vậy à? Nhưng tốt hơn là anh đừng
nên làm mấy việc mình không quen. So với em thì anh Konoha còn non
lắm... Em quá quen việc bị dọa giết rồi... Toàn những thằng nói cho sướng
miệng, đến cuối cùng thì em vẫn đứng đây... chẳng thằng nào tới giết em
cả...

Nói rồi, Ryuuto lấy ra từ trong túi một con dao xếp, bật lưỡi dao ra rồi

ném nó tới cạnh chân của tôi.

Sau đó, khóe miệng nó khẽ nhếch lên như muốn chọc tức tôi.

- Anh dùng nó giết em đi. Nếu không chuyện hôm nay sẽ còn lặp lại,

còn lặp lại bao nhiêu lần thì em không biết được đâu. Em sẽ hủy hoại chị
Kotobuki mà anh yêu thương. Bởi vì chị Kotobuki thật phiền phức. Cho
nên em phải làm cho chị ấy không thể xuất hiện trước mặt anh Konoha nữa.

Con dao xếp phản xạ thứ ánh sáng lạnh lẽo trên nền bê tông tán loạn

những quyển sách cũ.

Đầu óc tôi nóng rực, cổ họng khát khô, dòng suy nghĩ dần tê dại, tôi

có cảm giác dường như bản thân đang bị dồn tới bờ vực thẳm. Con quái thú
trước mặt tôi đang dần áp sát, nếu tôi không giết nó, nó sẽ giết tôi... Ý nghĩ
đó dần chi phối tâm trí tôi.

Kotobuki níu lấy tay áo tôi với vẻ lo lắng rồi thì thầm bằng giọng lí

nhí.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.