CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 81

"Đối với em, đó cũng là những thứ quan trọng nhất trên đời này."

"Sau khi chàng rời đi, em chẳng thể tìm được một người mà mình có

thể tin cậy trong căn nhà mà chàng bỏ lại này, em không biết phải làm gì,
cũng không biết sau này sẽ như thế nào, chỉ có thể cô độc lẻ loi một mình...
Lần đầu tiên em nghĩ tới cái chết."

"Em thật sự rất đau đớn... Em đem đốt những lá thư của chàng để

khiến bản thân có thể làm được điều gì đó. Trước khi đốt chúng em đều đọc
lại một lần..."

Tình cảm của hai người dần đi ngang qua nhau, quyển nhật kí dần bị

lấp đầy bởi những ngôn từ khổ não.

Yêu thương đến mức ở cùng nhau sẽ khiến nhau khổ sở, nhưng rồi lại

không thể rời xa nhau... Trong khi lật qua từng trang giấy, tôi bắt đầu cảm
thấy khó thở vì mối gút mắc này.

Nếu Gide và Madeleine có thể có quan hệ về mặt thể xác, liệu mối

quan hệ giữa họ có khác đi không?

Nếu Gide không phóng đãng, không thường xuyên bỏ nhà đi, liệu ông

có thể cùng Madeleine trải qua một cuộc sống gia đình yên bình không?

Sau cái chết của Madeleine, tinh thần của Gide cũng nhanh chóng suy

sụp.

"Sau khi nàng mất, ta chỉ cố giả vờ như đang sống."

Quả nhiên đối vói Gide mà nói, Madeleine là cội nguồn sáng tạo, là sự

tồn tại đặc biệt khắc sâu vào tận linh hồn ông.

Tình yêu kì lạ mà lại điên cuồng này khiến toàn thân tôi ớn lạnh, tôi

không khỏi nhớ tới cô Kanako và chú Fumiharu. Cô Kanako từng nói mối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.