CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ NHÀ VĂN HƯỚNG VỀ CHÚA TRỜI PHẦN 2 - Trang 97

lời tự động.

Không có ai cả ư...? Không, có thể cô ấy không muốn bắt máy. Vừa

nghĩ như vậy, tôi vội nói nhanh.

- Cháu là Inoue, học cùng trường với chị Tooko. Cháu có việc khẩn

cấp cần gặp cô Sakurai Kanako, nếu cô có ở đó xin cô làm ơn trả lời điện
thoại của cháu.

Đầu bên kia vang lên tiếng người cầm lấy ống nghe.

Tôi vội hét lên.

- Cô Kanako phải không ạ?

- ...Có chuyện gì?

Giọng nói của cô ấy lạnh lùng như băng giá. Lưng tôi lạnh toát, cơ thể

co rúm lại vì nỗi sợ hãi bản năng như thể đang đối mặt với một sự tồn tại
tuyệt đối siêu việt.

Tôi nuốt một ngụm nước bọt sau đó hỏi.

- Cô biết chị Tooko đã đi đâu không ạ?

- Cậu gọi cho tôi vì chuyện vớ vẩn đó sao?

Giọng nói của cô ấy đầy khó chịu.

- Cháu xin lỗi, nhưng việc này thực sự rất khẩn cấp ạ.

- Con bé đó đi tới chỗ Yui rồi.

Sau đó cuộc gọi bị gián đoạn, cô Kanako đã cúp máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.