CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 170

ngồi thụp xuống.

- Đ-Đáng ghét, đáng ghét. Đồ đần đồ đần, Inoue thật kém cỏi.

- T-Tôi xin lỗi.

Trong trường hợp như này không phải tốt hơn là nên nói thật sao? Nếu

cứ im lặng và để cô nàng tự nhận ra, tôi sẽ bị hiểu nhầm là dê xồm mất...

Nói thì nói vậy, tôi vẫn nhìn thấy hết trơn hết trọi rồi. Sọc trắng hồng...

(A...)

Đột nhiên.

Trong ánh sáng chập chờn của những ngọn nến, một cảnh tượng bỗng

hiện lên trong đầu tôi.

Một ngày mùa đông gió bấc thổi mạnh.

Khi tôi đang chạy hộc tốc trên vỉa hè phấp phới những lá rẻ quạt...

Chẳng lẽ...

Tôi nín hơi thì thầm.

- Huy hiệu trường... chẳng lẽ...

Đúng rồi, trên con đường thân thuộc dẫn tới thư viện tung bay những

chiếc lá màu vàng kim...

- Cậu là cái bạn bị rách váy lúc đó hả?

Vừa nghe thấy vậy, Kotobuki, người vẫn đang ngồi xổm đưa lưng về

phía tôi lầu bầu giận dữ, bỗng đỏ bừng cả mặt quay đầu lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.