CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 248

Chị Tooko dịu dàng hỏi.

- Cậu tiếp tục gửi tin nhắn cho Nanase bằng điện thoại của Mito là vì

không muốn em ấy lo lắng phải không?

Như thể không muốn cho người khác nhìn thấy cảm xúc trên gương

mặt mình, Omi cúi đầu xuống.

- Bởi vì nếu việc liên lạc đột nhiên bị gián đoạn, Nanase sẽ tới nhà của

Yuuka tìm, như vậy sẽ chỉ khiến mọi chuyện trở nên phức tạp hơn...

Từ đằng sau vang lên tiếng chân dẫm lên cỏ xào xạc.

Có lẽ là Kotobuki. Hẳn cậu ấy đã đọc tin nhắn của tôi. Bởi vì chỗ này

cách trạm dừng tàu điện rất xa, trong tin nhắn tôi đã khuyên cậu ấy nên bắt
taxi.

Hôm nay Kotobuki bị sốt nên không đến trường. Khi tôi gọi điện hỏi

thăm cậu ấy vào giờ nghỉ trưa, cậu ấy xin lỗi tôi và nói bây giờ đã hạ sốt
rồi, ngày mai cậu ấy sẽ đi học lại.

Khi quay đầu lại, tôi thấy Kotobuki đang đứng nhìn về phía chúng tôi

từ sau góc một tòa nhà với ánh mắt chực khóc, mặt cậu ấy đỏ bừng, hơi thở
đứt quãng.

Không nhận ra điều này, Omi vẫn tiếp tục nói.

- Nếu lúc đó Nanase không đi về phía Mariya... nếu như Mariya nhìn

thấy chiếc nhẫn của Yuuka mà không rơi giọt nước mắt nào... chắc hẳn tôi
đã lấy dao cắt cổ hắn. Cho dù biết Yuuka không hi vọng như vậy, tôi vẫn sẽ
làm. Chính Nanase... đã ngăn tôi làm vậy.

Tôi đau đớn nhớ lại khung cảnh tuyệt vọng tràn ngập bóng tối và bế

tắc khi đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.