CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 55

- À, hai em học ở cấp ba Seijou phải không? Mari dạo này vẫn khỏe

chứ?

- Chị quen thầy Mariya ạ?

Khóe miệng chị Shouko nhếch lên.

- Cậu ấy học lớp dưới của chị hồi còn ở đại học. Mari lúc đó là ngôi

sao hi vọng của bọn chị đấy. Nghe giọng nam cao tenor trong vắt nhẹ
nhàng của cậu ấy ai cũng nói sau này cậu ấy chắc hẳn sẽ trở thành ca sĩ
nhạc kịch đại diện cho Nhật Bản.

- Thầy Mariya vẫn rất vui tươi hoạt bát ạ. Hôm trước thầy ấy còn nói

với em "Đời người chỉ cần có một ly Chay là đã rất tuyệt vời rồi".

- Cậu ấy vẫn chẳng thay đổi chút nào cả. Hồi còn du học ở Paris, có

một dạo cậu ấy đột nhiên mất tích, phải đến một năm sau cậu ấy mới thò
mặt ra quay về nước. Chị nhớ lúc đó cậu ấy mặt ngăm đen tóc tai bù xù
cười nói rằng mình đã đi du lịch khắp nơi và vừa trở về tức thì, thật là, cậu
ấy chẳng hề biết mọi người xung quanh đã lo lắng cho cậu ấy đến thế nào.

Chị ấy khẽ nói với vẻ mặt dịu dàng.

- Có lẽ em Mito cũng sẽ quay về với một nụ cười trên môi như vậy

cũng nên.

Nói rồi, chị Shouko bước ra khỏi cửa tiệm.

Những khung cửa sổ hai bên đường được trang hoàng bằng những dải

nơ màu đỏ và vàng kim, đằng sau lớp cửa kính bày những món hàng được
dán lên bằng gấm trắng, sắp đến Giáng Sinh rồi.

- Kotobuki, cậu có biết gì về "thiên thần âm nhạc" không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.