CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ THIÊN THẦN SA NGÃ - Trang 91

Chính vì vậy, cho dù đau đớn tới đâu tôi cũng sẽ không sao cả, tôi có

thể nhịn được.

Tôi đã không cách nào hát thánh ca được nữa rồi!

Tôi không thể tin vào Chúa nữa rồi!

Cho dù tôi cầu nguyện trước Chúa để tâm hồn tôi giữ lại được sự

thuần khiết thì cũng vô dụng. Chúa sẽ không mỉm cười với một kẻ dơ bẩn
như tôi, Người đã đuổi tôi lưu vong tới thế giới bóng đêm.

Sớm muộn tôi cũng sẽ mất đi anh, mất đi Nanase.

Thiên thần cũng đã từng nếm trải sự tuyệt vọng này sao?

Tôi phải hát. Tôi không còn lại gì ngoài điều đó. Cho dù anh và

Nanase rời xa tôi, tôi cũng sẽ sống tiếp mà không lựa chọn cái chết.

Tôi không được khóc! Hát đi! Tôi sẽ tiếp tục hát!

Không phải thánh ca tán dương Chúa Trời, mà là bài ca hướng về

Chúa khiêu chiến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.