CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 107

Trông thấy vậy, cảm giác nhồn nhột trong bụng tôi lại càng rõ hơn,

không sao bình tĩnh được, tôi vội quay mặt đi và cầm lấy cuốn sách có hình
thêu trên bìa, cuốn Hồ dạ xoa.

"Gửi con gái của ta."

Lật giở trang giấy có dòng chữ viết tay, tôi ngồi xuống mép còn lại của

chiếc ghế dài mà chị Tooko đang ngồi, giả vờ đọc nội dung trong sách.

Thực ra là hầu như chẳng có gì vào đầu tôi cả.

Những con chữ như đang chảy trên giấy tuy nhìn thì rất đẹp, nhưng

không thích hợp để đọc, lại thêm không quen với chữ cổ nên tôi càng lúng
túng,

"Cảm ơn vì bữa ăn."

Chị Tooko thì thầm vẻ hạnh phúc.

Tôi tiếp tục giả vờ là mình đang đọc cuốn sách thủ công.

Thế là, chị Tooko rướn người về phía trước và nhòm vào từ bên cạnh

tôi.

Mùi hương hoa violet tỏa ra, tim tôi như muốn nảy tung ra ngoài.

"Chả tiến thêm được mấy nhỉ?"

"T-Tại khó đọc mà. Em cũng... không rõ lắm về hoàn cảnh... và câu

văn."

"Nhưng trong số tác phẩm của Kyouka thì Hồ dạ xoa thuộc dạng dễ

đọc rồi đó. Ở Mê cung cỏ chẳng hạn. Trong câu chuyện lại còn kể một câu
chuyện khác, nên thỉnh thoảng người đọc bị loạn vì không biết ai đang nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.