CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 105

Tôi tí thì ngã bổ chửng.

Bộ dạng ấy trông như bà chị cảm động vô cùng sâu sắc trước việc

Uotani mang cơm nắm cho mình.

"Nếu vậy, vì chuyện này không tính là đã ăn được, mong chị hãy dọn

dẹp vì Uotani đi ạ."

"Ư... Chị hiểu rồi."

Với bộ mặt ỉu xìu, bà chị cầm lấy miếng cơm nắm không có mùi vị gì

và cắn từng tí một từ đỉnh xuống.

"Có vị của tình người... Mặn nhưng lại ngọt ngào."

Tôi ngồi xuống cạnh chị Tooko và bắt đầu viết chữ lên cuốn sổ tay.

"... Em viết gì vậy?"

"Giết thời gian thôi ạ."

Khi chén bát đã trở nên trống trơn, cũng là lúc tôi hoàn thành một câu

chuyện tầm phào trên hai trang sổ tay.

Một người mẹ đi đón con lúc hoàng hôn.

Một câu chuyện chỉ có thế.

Tôi chìa cuốn sổ tay về phía chị Tooko đang trưng ra bộ mặt ngờ vực.

"Chị đọc cho em được không? Nếu chỉ đọc thì không tính là ăn, đúng

chứ?"

"...Ơ, ừ."

Chị Tooko đón lấy cuốn sổ bằng cả hai tay và bắt đầu chậm rãi đọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.