CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 110

Đã thế chị Tooko còn đang tràn trề cảm xúc một cách khó hiểu..chị ấy

đọc sát ngay bên cạnh, hơi thở chị ấy phả vào tai tôi, bím tóc đuôi sam cọ
cọ vào mu bàn tay tôi.

Dù tôi muốn kết thúc cho nhanh, nhưng câu chuyện mới chỉ đang ở

cảnh mở đầu, sau đó bạn thân của Akira là Gakuen vô tình đi ngang qua khi
Yuri chỉ có một mình và kể cho Yuri nghe về người bạn đang mất tích.

Yuri không muốn để cho Akira quay về và định đuổi Gakuen đi, thì

đúng lúc đó, Akira xuất hiện.

Thấy Yuri lo lắng, Akira an ủi nàng "Ta sẽ không về đâu". Gakuen

cũng động lòng thương cảm khi nhìn hai người đó.

"Khi cậu vỗ vào lưng tôi đánh thức tôi khỏi giấc mộng; tôi lo ngại

rằng có phải cậu trở về Tokyo hay không."

"Không, Hagiwara... Chỉ nhìn thấy mặt tôi không đủ làm cậu tỉnh dậy

khỏi giấc mộng này phải không... Sao nào, nếu là một giấc mơ đẹp, cậu sẽ
không ép mình tỉnh giấc..."

"Từ đây trở đi là đoạn hội thoại dài của Akira với Gakuen đấy ạ."

"Hiểu rồi. Chị sẽ đóng Gakuen cho."

Không rõ có phải vì đã hết phân đoạn của Yuri với Akira không, mà

khi tiếp tục đọc, cảm giác ngượng ngập của tôi cũng dần dần dịu bớt.

Không chỉ thế, tôi còn có thể cảm thấy dễ chịu khi ngồi sát bên chị

Tooko trong căn phòng bao phủ bởi sách này, đuổi theo từng con chữ trong
cùng một cuốn sách, dùng giọng của mình phát ra những ngôn từ của nó.

Chị Tooko lẩm bẩm "Diễn kịch vui thật đấy, thành thói quen mất thôi"

và tôi cũng suýt thì lơ đễnh đáp lời "Đúng thế.. ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.