CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 198

Tôi vã hết cả mồ hôi hột khi bị chất vấn hết chuyện này đến chuyện

nọ, hoàn toàn là những thứ mà tôi còn không nhớ mình đã làm bao giờ.

Về chiều, chị Tooko đến phòng sách, đi loanh quanh bên trong, nhìn

chòng chọc vào trần nhà, tường và cửa sổ, có vẻ đang suy nghĩ điều gì đó.

Nửa chừng, vì phải đi toilet, tôi ra khỏi phòng.

Sau khi giải quyết xong và ra rửa tay, tôi vừa mở cửa thì có một tờ

giấy trắng gập đôi rơi xuống.

Tôi cảm thấy nghi hoặc, rõ ràng khi vào không có mà... tôi nhặt lên và

xem bên trong thì ở đó có những con chữ được viết bằng bút bi.

"Gửi anh Inoue Konoha,

Tôi sẽ đợi ở bờ hồ trong núi lúc ba giờ.

Vì có việc rất quan trọng nên xin hãy bí mật đến đó không để ai trông

thấy.

Sayo."

Từ Uotani sao?!

Tim tôi thót lại vì căng thẳng.

Là sao đây? Cố ý gọi tôi ra hồ thì là việc không thể nói được ở biệt thự

hay sao?

Nhưng, chính Uotani đã nói không được đến hồ, không phải sao? Và

còn "hãy tránh tối đa việc ở một mình" nữa...

Ủa? Sao mà mâu thuẫn thế nhỉ?

Khi nhìn đồng hồ, chỉ còn hai mươi phút nữa là đến ba giờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.