CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 197

"Chị nghĩ không phải. Chẳng phải sở thích của Maki."

"Vậy thì ai?"

Cánh hoa ép từ gần 80 năm trưóc không thể nào có màu tươi mới như

vậy được.

Có nghĩa là, trước khi chị Maki lấy được cuốn sách này, có một ai

khác đã đọc nó.

Có phải chị Tooko cũng đã nghĩ đến khả năng này? Chị ấy lẩm bẩm

với điệu bộ băn khoăn.

"Chị nghĩ... có lẽ là một người biết rất rõ về Bạch Tuyết."

"Nghĩa là sao ạ?"

"Chị cũng... chưa hiểu rõ. Chỉ mới tưởng tượng thôi."

Chị Tooko mím môi.

Tôi bối rối không biết có nên nói cho chị Tooko biết về cuộc đối thoại

lúc nãy của mọi người và lời cảnh báo của Uotani hay không.

Chị ấy trông không khỏe nên tôi không muốn gây thêm lo lắng.

"Mà này Konoha, đừng có tránh né câu chuyện thế."

"Dạ?"

"Em đã nói chuyện gì với Ryuuto? Có phải là chuyện gì thiếu đứng

đắn nên không thể nói với chị?"

Chị Tooko phồng má và lườm tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.