CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 278

"Em không hiểu lắm. Tại sao vẽ tranh lại thành ý nghĩa ở lại vậy?"

"Không phải việc vẽ tranh, mà là chuyện vẽ bức tranh mình đang cười

giữa muôn vàn cuốn sách...

Chị có cảm giác đó là sự thể hiện ý định của Yuri sẽ ở nguyên nơi đó

dõi theo Akira ra đi, mãi mãi giữ nụ cười và sống tiếp trong căn phòng ấy.

Liệu đó có phải là "lời hứa" mà Yuri đã thề với chính bản thân mình

không..."

Giọng nói dịu dàng ấm áp truyền đi trong màn đêm tĩnh lặng.

Đôi đồng tử đen láy chăm chú ngắm nhìn ánh trăng xa xôi.

"Chị nghĩ rằng Yuri hiểu rất rõ nếu mình rời khỏi biệt thự, nhà

Himekura sẽ không để yên và cô ấy còn trở thành gánh nặng cho Akira
nữa. Việc phải chia cắt với Akira đối với Yuri hẳn là đau khổ lắm, ngỡ như
không thể nào chịu đựng nổi, giống như tự tay xé nát trái tim mình vậy.

Thế nhưng, Yuri muốn bảo vệ Akira. Akira cầu hôn với Yuri làm cô ấy

thực sự vui sướng và điều đó cũng đủ để Yuri cảm thấy hạnh phúc trong
suốt cuộc đời.

Vì thế, cô ấy dặn lòng sẽ tiễn Akira đến với cuộc hành trình về miền

đất xa xôi của anh ấy.

Từ nay về sau cô cũng vẫn sẽ nhớ về Akira và mỉm cười... Chị nghĩ

như thế đấy..."

Trên bờ môi đang thì thầm của chị Tooko thoáng hiện một nụ cười.

"Đã có một chuyện rất vui xảy ra. Tôi sẽ không kêu than nữa. Tôi là

người hạnh phúc nhất thế giới."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.