CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 44

phản ứng linh hoạt được, rất tuyệt phải không nào. Aa, Đức... có vẻ ngon
quá... chị muốn ăn."

"Nếu chị định ăn, mong chị trả tiền rồi mang về nhà giùm."

Ngay lập tức chị Tooko xụi lơ.

"Chị không có tiền. Trong ví có mỗi 314 yên thôi."

"Thế ạ?"

"Konoha này, chị vẫn chưa nhận quà sinh nhật nè."

"Chị có cả sinh nhật cơ à?"

"Có chứ! Ngày 15 tháng 3 đó."

"Qua lâuuuuuuu lắm rồi còn gì nữa."

"Thế nên, tặng quà chị năm nay đi nào."

Bà chị lên giọng đòi hỏi khi ôm ghì quyển sách vào ngực.

"Tối đa là ba quyển thôi đấy".

"Cám ơn! Vậy thì bản sưu tầm của Goethe ở trên cùng giá sách kia,

với..."

"Ba quyển sách khổ nhỏ thôi ạ."

Dù tỏ vẻ hờn dỗi "keo kiệt", nhưng bà chị cũng bắt đầu vừa lẩm bẩm

"ừm ừm" vừa lựa sách. Thế rồi, cùng với nụ cười như trẻ nhỏ, chị ấy chìa ra
trước mặt tôi ba cuốn sách khổ nhỏ.

"Vậy thì chỗ này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.