CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 86

Một người phụ nữ đẫm máu có mái tóc dài trắng toát... Cô ta là ai và

từ đâu tới? Có thật là hiện giờ, cô ta vẫn đi lang thang trong làng và gọi tên
Akira không?

Trong nhật ký, hình như Yuri cũng rất sợ Bạch Tuyết.

"Chị Tooko, nói cho em biết phần tiếp theo của nhật ký được không?

Hai người đó như thế nào sau khi Akira đến biệt thự vậy ạ?"

Chị ấy thì thầm nhỏ nhẹ, mắt vẫn hướng về phía hồ, như thể đang kể

lại một câu chuyện rất xa xôi.

"Yuri đã nói rằng dù cảm thấy rất có lỗi nhưng cuốn sách này có bút

tích của cha cô và cũng là cuốn sách rất quan trọng với bản thân nên cô
không thể trao cho anh được. Thế là Akira đã lưu lại biệt thự như một vị
khách để thuyết phục Yuri."

"Và sau đó?"

"Hai người đã cùng nhau trải qua một quãng thời gian như trong

truyện kể. Không, giống câu chuyện ấy... Câu chuyện Akira đã kể cho bạn
thân của mình trong Hồ dạ xoa..."

Nói đoạn, chị ấy đọc thuộc lòng lời thoại trong Hồ dạ xoa.

"'Khi cậu đến nơi này, cậu cũng biến thành nhân vật trong câu chuyện

còn gì... Tôi còn hơn thế, tôi đã trở thành chính thứ đó, trở thành câu
chuyện mất rồi'... Giống như vậy..."

Với thứ ánh sáng dịu dàng đầy đau khổ hiện lên trong ánh mắt, chị

Tooko nhắc lại những lời văn của Yuri viết trong nhật ký bằng giọng nói
ấm áp. Ngỡ như chính Yuri đang kể vậy, bằng giọng nói nhỏ, dịu dàng, êm
ái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.