CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TINH LINH NƯỚC MANG HOA MẶT TRĂNG - Trang 87

"Lần đầu tiên tôi biết thích một người.

Không phải, chỉ dùng từ ngữ như thế là không đủ. Chắc chắn phải gọi

tên thứ cảm xúc này là tình yêu.

Tôi đang yêu Akira.

Thật không thể tin được chuyện này lại xảy ra với chính mình.

Bấy giờ tôi cũng đang ở trong thế giới của những câu chuyện mà bản

thân đã đọc và yêu mến cho đến ngày hôm nay."

"Vì mẹ vừa qua đời chưa lâu nên Akira có vẻ rất cô đơn, trống vắng

và phải chịu nhiều tổn thương. Anh ấy đã buồn bã giãi bày tâm sự của mình
với tôi, những chuyện đáng ghét ở trường đại học, sự mất lòng tin đối với
người khác và cảm xúc như muốn vứt bỏ hết tất thảy mọi thứ.

Akira thật đáng thương.

Tôi muốn ôm lấy anh ấy, thay vào vị trí mà mẹ anh để lại."

"Akira thật sự quá đáng yêu.

Tôi thích mái tóc mượt mà phủ lên vầng trán.

Tôi thích chất giọng trầm đọc bản nguyên gốc tác phẩm của Goethe

hoặc Schiller.

Tôi thích bộ trang phục một lớp giản đơn trông khá mát mẻ.

Tôi thích hàng lông mày thanh tú.

Tôi thích bờ môi mỏng.

Và thích nhất là gương mặt bật cười vui vẻ vô tư như trẻ con.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.