CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TUYỂN TẬP TÌNH YÊU TẬP 3 - Trang 159

Phải chăng chú ấy đang nhớ về một chuyện buồn trong quá khứ? Vì

quá đau khổ, cho nên đến tận bây giờ chú ấy vẫn không thể kìm nén nó.

-... Bạn gái chú, đã không còn... nữa rồi.

Hai bàn tay chú ấy nắm lại với nhau thật chặt, những móng tay như

muốn đâm vào tận xương cốt, bằng giọng trầm thấp u ám của một người
sắp chết, chú Sato nói nhát gừng những lời như vậy.

Đó có lẽ là giới hạn của chú ấy rồi.

- Chú xin lỗi... hôm nay chú phải đi về.

Mang theo vẻ mặt méo mó, hàm răng cắn chặt, chú Sato rời khỏi tầng

hầm.

Vì quá sốc, cho nên tôi đã không thể lên tiếng gọi chú ấy lại.

Tuy nhiên, khi đuôi áo khoác của chú ấy biến mất đằng sau cánh cửa,

toàn thân tôi đột nhiên lạnh như băng, cảm giác lo lắng siết chặt lấy lồng
ngực, tôi vội đuổi theo chú ấy.

Bên ngoài tối đen như mực.

Mơ hồ nhìn thấy một bóng áo choàng màu đen xen lẫn giữa biển

người và bóng của những tòa nhà, tôi vội đuổi về phía đó.

Tôi rất lo lắng cho chú ấy, tôi không cách nào bỏ mặc chú ấy một

mình khi thấy chú ấy đau khổ như vậy được, nhưng trên hết, tôi muốn biết
nhiều hơn về chú ấy, mong ước đó dần trở nên không kiểm soát được.

Tôi sẽ không hỏi chú ấy chuyện cá nhân nữa, đó là lời hứa mà tôi đã

hứa với chú Sato.

Tôi đã định sẽ chờ chú ấy chủ động nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.