CÔ GÁI VĂN CHƯƠNG VÀ TUYỂN TẬP TÌNH YÊU TẬP 3 - Trang 42

Chuyện đó hoàn toàn là chuyện tốt. Thế nhưng tại sao tôi lại cảm thấy

khó chịu chứ.

Đùng! Cùng với tiếng nhạc vang lên, pháo hoa nổ vang trên bầu trời.

Mọi người cùng ngẩng đầu lên và phát ra những tiếng hoan hô.

Chỉ có tôi là không dừng lại, tôi tiếp tục bước đi mà không ngẩng đầu

lên nhìn pháo hoa.

Mỗi lần nghe thấy tiếng cười của những người xung quanh, nội tâm tôi

lại như có thứ gì đó rời ra, tâm trạng tôi dần trở nên u uâ't.

Cuối cấp hai, tôi vẫn tự giam mình trong phòng không tới trường.

Tôi không muốn bị tổn thương nữa, không muốn liên hệ với bất kì ai

nữa, tôi nhiều lần lặp lại những điều đó trong thâm tâm.

Tuy nhiên đến cuối cùng tôi cũng rời khỏi căn phòng đó, nhưng cho

dù trở thành học sinh cấp 3, tôi vẫn cố hết sức tránh không liên hệ với
những người khác.

Tôi cũng không hề dự định sẽ tham gia vào câu lạc bộ. Huống chi là

câu lạc bộ Văn học có một con yêu quái thích ăn sách rau ráu...

Tính cách hồn nhiên lạc quan của chị Tooko khiến tôi không biết phải

làm thế nào, tôi cảm thấy phiền phức vì bị chị ấy quan tâm. Mỗi khi đối
diện với nụ cười vui vẻ của chị ấy tôi lại cảm thấy đau đớn.

Cho nên tôi vẫn luôn dùng giọng điệu lạnh nhạt nói chuyện với chị ấy,

viết những câu chuyện kì lạ để khiến chị ấy rời xa tôi.

Haha, tôi thật sai lầm khi từng nghiêm túc viết truyện tam đề. Cả việc

nhặt lấy cái nơ chị Tooko làm rơi rồi đem nó cột lên cành cây, hay chạy tới
trường vì bị chị ấy gọi, tất cả đều là sai lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.