CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1136

Nguyên Tích có vẻ không thích thú lắm, phàn nàn: “Hôm nay về sớm,

đáng lẽ định đi dạo quanh thành phố Herault.”

La Tiểu Lâu kinh ngạc nhìn Nguyên Tích, ngoài huấn luyện ra, Nguyên

Tích thật sự đúng là hiếm khi nào được nhàn nhã rảnh rỗi thế này, là một
đại thiếu gia —— vừa có tiền lại vừa có thế —— cái vế sau là cậu đoán
bậy, trừ việc mặc kệ chuyện nội trợ và thích ăn bánh ngọt, những thứ cần
thiết cho cuộc sống đương nhiên toàn là mua đồ đắt nhất tốt nhất, quả thực
rất ít khi thấy Nguyên Tích hưởng thụ cuộc sống như thế nào, hay đơn giản
là hắn không có hứng thú.

La Tiểu Lâu ngập ngừng, rồi nói: “Khi nào giải đấu kết thúc, chúng ta sẽ

có rất nhiều ngày nghỉ, em sẽ xin nghỉ với Nghiêm đại sư, nếu anh muốn,
chúng ta có thể ở lại đây chơi thêm mấy ngày.”

Nguyên Tích trợn mắt nhìn La Tiểu Lâu, người kia thì ngây thơ nhìn lại

hắn. Cuối cùng Nguyên Tích đảo mắt, hừ một tiếng: “Anh thì chẳng sao cả,
dù sao anh cũng không muốn suốt ngày bẹp dí trong hội quán.”

La Tiểu Lâu kinh ngạc mở to mắt, khóe miệng dần kéo lên, kéo cánh tay

Nguyên Tích, trêu chọc: “Anh sợ em buồn chán ư?”

“Nếu không thể đi dạo phố thì cũng đừng dong dài.” Nguyên Tích thô lỗ

kéo La Tiểu Lâu đi nhanh về phía trước, chỉ là ở góc La Tiểu Lâu không
thấy được, khẽ đỏ mặt.

“Vâng, cảm ơn anh, thực sự em rất muốn đi dạo, dù sao em cũng chưa

từng đến một thành phố lớn như thế này. Đợi đến ngày cuối cùng, chúng ta
ở lại nhé.” La Tiểu Lâu cười tủm tỉm. Nguyên Tích quay đầu lại nhìn
thoáng qua La Tiểu Lâu nhà quê, không nói gì thêm, chỉ kéo cậu lại gần
mình.

125 yếu ớt kêu lên trong ***g ngực La Tiểu Lâu: “Tôi muốn đi dạo phố,

bây giờ… cứ thế này thì tôi buồn bã đến phát điên mất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.