CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1236

vẫn không tin tưởng anh?” Điểm cuối cùng mới là thứ khiến hắn không
chịu đựng được nhất!

Ngày đó sau khi bị ám sát, hắn biết không phải là La Tiểu Lâu, nhưng kẻ

đó giống hệt La Tiểu Lâu, cuối cùng là cố tình hay trùng hợp. La Tiểu Lâu
có thể bị nguy hiểm? Vì lo lắng, hắn cự tuyệt thỉnh cầu đến bệnh viện ngay
lập tức của mọi người, khăng khăng vội vã trở về.

Kết quả, trong phòng không có ai, mà lúc La Tiểu Lâu trở về, cử chỉ đó,

hắn vừa nhìn là biết La Tiểu Lâu đã bị thương, nhưng La Tiểu Lâu lại
không định nói bất cứ điều gì.

Dù hắn có nói xấu sau lưng cha mình như thế nào, cảm thấy hôn nhân

vừa thiết lập của mình mạnh mẽ hơn cha như thế nào, nhưng so với La Tiểu
Lâu, mẹ hắn tin tưởng cha hắn vô điều kiện.

Lúc này, ngực Nguyên Tích đau xót, La Tiểu Lâu lại một lần nữa hiếm

khi làm hắn lĩnh hội được cảm giác đố kị này.

Khi chỉ có hai người, Nguyên Tích rất ít khi gọi đầy đủ tên của La Tiểu

Lâu, hầu hết đều dùng ‘em’ để thay thế, thỉnh thoảng thì gọi bằng ‘tiểu nô
lệ’. Bởi vậy, khi bị Nguyên Tích lạnh mặt gọi bằng cả tên họ chất vấn, La
Tiểu Lâu sợ ngây người.

Người này chẳng biết gì cả, đã bắt đầu chiến tranh lạnh, giờ lại còn dám

bật lại!

Dù vậy, La Tiểu Lâu vẫn vô ý thức mà giải thích: “Chuyện đó, không

phải em không tin anh. Chỉ là —— chỉ là em không cẩn thận bị thương,
thật đó, căn bản là chẳng có gì cả.” La Tiểu Lâu gian nan sắp xếp ngôn từ,
tránh nặng tìm nhẹ nói: “Hôm ấy, có người đập phá đồ đạc cách đó không
xa, em không cẩn thận bị những mảnh vỡ đó bắn vào, nên vai bị thương,
125 đã hỗ trợ xử lý rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.