CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1256

125 bỗng nhiên run rẩy nói: “Xong rồi, bọn họ tới rồi! Nếu cậu không đi

thì không còn kịp đâu.”

La Tiểu Lâu cắn răng, không đợi Mộ Thần nữa, dù sao cậu tới đây cũng

đã lôi kéo thêm một người vào rắc rối. La Tiểu Lâu chạy tới những chiếc
phi thuyền kia, vừa chạy vừa nói vào máy thông tin: “ Nguyên Tích…”

“Rốt cuộc em đang làm cái chết tiệt gì thế?!” Nguyên Tích cũng chưa

ngắt máy thông tin, nghe thấy tiếng La Tiểu Lâu thì mắng ngay tức khắc.

Nhưng không biết vì sao, La Tiểu Lâu lại cảm thấy giọng nói này có chút

nghi ngờ và… đau thương.

Lòng La Tiểu Lâu đột nhiên dâng lên một nỗi đau đớn cùng cực không

nói lên lời, cậu ngập ngừng rất lâu mới khó khăn nói: “ Nguyên Tích,
chúng ta, thân phận của hai chúng ta sợ rằng không thích hợp ở bên nhau.
Em, em sẽ đi… Tạm biệt.” Đương nhiên nếu tình hình yên ổn, em vẫn sẽ
trở về. La Tiểu Lâu không nói ra những lời này, cậu thực sự nghĩ như vậy,
nếu Nguyên Tích còn chiếm đóng ngôi nhà của cậu, hy vọng đến lúc ấy
không đối xử quá thô bạo với cậu —— La Tiểu Lâu chịu đựng nỗi đau, dứt
khoát đóng máy thông tin.

Có lẽ vì bị phong tỏa nên trên bến cảng đồ sộ không có người. Khi La

Tiểu Lâu gần đến năm chiếc phi thuyền thì phía sau bỗng nhiên có người
quát: “La Tiểu Lâu! Em đứng lại đấy cho anh!”

La Tiểu Lâu run lên, khiếp sợ mở to mắt, Nguyên Tích sao lại xuất hiện

nhanh như vậy? Vừa nãy không phải là sau khi thấy cậu thì hắn cố ý liên
lạc đấy chứ?

Sau đó, chẳng còn thời gian cho bọn họ nhìn ngắm trìu mến nhau nữa.

Khi La Tiểu Lâu xoay người nhìn về phía Nguyên Tích, vài quả gì đó cỡ
nhỡ ném vào trước người La Tiểu Lâu, La Tiểu Lâu vừa nhìn thấy, lập tức
biến sắc, là —— bom năng lượng cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.