CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1281

chỉ có thể chờ thời cơ nghỉ ngơi và hồi phục. Trời ơi, cậu đã tới cái tinh cầu
thổ dân gì đây?” 125 nói xong thì bắt đầu xoi mói, “Nhìn trang bị của bọn
họ kìa, trong vũ trụ mà còn loại vũ khí cũ rích như thế hả! Còn tinh thần lực
của bọn họ nữa, đúng là ít đến thảm thương —— Hưm, nhưng thể lực lại
rất phát triển.”

La Tiểu Lâu nghe 125 lải nhải, lần đầu tiên cảm thấy giọng nói của 125

cực kỳ thân thiết, cảm giác này, giống như khi bọn họ còn ở bên Nguyên
Tích.

Người chung quanh rất tôn kính Arthur, không ít thanh niên tuồn ra chào

hỏi Arthur, dựng kế hoạch buổi tối chuẩn bị hoạt động chúc mừng bọn họ
trở về.

Arthur mỉm cười, quay đầu nhìn về phía La Tiểu Lâu vừa định bùng nổ.

Vậy mà vừa ngoảnh sang thì gã bỗng ngây ngẩn cả người.

La Tiểu Lâu đang cúi đầu mỉm cười, đôi mắt cong lên, ngốc nghếch,

nhưng nhìn —— rất hạnh phúc.

Không biết tại sao La Tiểu Lâu lại biểu lộ ra vẻ mặt này, thực sự là

không có một chút khoái cảm của tù nhân bị ngược đãi trước đây. Arthur
nhún vai, đi về cánh cửa phía trước, thuận tay đẩy cửa ra.

Người ở bên trong lập tức vui mừng reo hò: “Anh Arthur, anh đã về!”

Một bóng người liền xông tới La Tiểu Lâu, nói chính xác hơn là tới Arthur
và La Tiểu Lâu.

La Tiểu Lâu phục hồi tinh thần thì phát hiện đó là một thằng nhóc 11

tuổi, có mái tóc quăn màu nâu, khuôn mặt tròn tròn, đôi mắt màu xanh biếc
mang theo sùng bái và vui mừng nhìn Arthur.

Arthur xoa đầu thằng nhóc, tay trái lấy ra một thanh đoản kiếm kết tụ

năng lượng, vừa cười vừa nói: “Ngải Phàm ngoan, đây là quà cho em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.