CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1301

La Tiểu Lâu thoáng sững sờ, nhưng lập tức nở nụ cười, ôm lấy cơ thể

gầy nhỏ của Ngải Phàm. Có lẽ thằng nhóc đang sợ hãi, tuy bình thường
hung dữ, nhưng dù sao cũng chỉ là một đứa trẻ 11 tuổi.

Bấy giờ, Ngải Phàm trong lòng giật giât, rầu rĩ nói: “Em rất sợ, lúc nãy

vì trốn con thú có vằn kia nên em mới bị Xà Đằng quấn lấy. Em… em cứ
tưởng, không bao giờ… được gặp lại anh Arthur nữa, em sẽ chết ở chỗ
này.”

“Nhưng em không chết, em còn sống, sau này cũng sẽ sống khỏe mạnh

như thế này, trở thành một anh hùng giống như Arthur.” La Tiểu Lâu an ủi
cậu nhóc đang yếu đuối.

“Không phải!” Cậu nhóc trong lòng đột nhiên lớn giọng, dọa La Tiểu

Lâu một chặp, nhưng nó cũng không ngẩng lên, vẫn duy trì tư thế chôn
trong ngực cậu, nói to, “Anh căn bản chẳng hiểu gì cả! Rất ít người có thể
sống sót sau khi gặp phải Xà Đằng. Chúng còn có biệt danh là cây ăn thịt
người, vũ khí cứng rắn đến đâu cũng không đủ sức để chém đứt nó. Vì an
toàn của mọi người, tụi anh Arthur đã giải quyết hết đám Xà Đằng quanh
đây. Em không biết chỗ này vẫn còn một cây lớn như vậy —— A! Khoan
đã!”

Ngải Phàm đột nhiên ngẩng phắt dậy khỏi lòng La Tiểu Lâu, khuôn mặt

trắng xanh ngước nhìn, sau đó hét rầm lên: “Cái anh đại ngu này, sao còn ở
trong phạm vi săn bắt của Xà Đằng! Anh không thể đưa em đến chỗ an
toàn được ư! Anh có biết ——” Ngải Phàm đột nhiên im bặt, cứ như bị bóp
cổ.

La Tiểu Lâu bị âm lượng của Ngải Phàm làm cho đau cả tai, bất mãn lầm

bầm: “Không phải lúc đó đang cố cứu mày sao, hiện tại tốt xấu gì anh mày
cũng là ân nhân cứu mạng của mày rồi chứ…” Khi quay đầu lại, La Tiểu
Lâu cũng tự động tắt tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.