CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1394

Nguyên Tích lập tức nheo mắt lại, tỏ ra kinh ngạc, hỏi: “Người với mẫu

hậu còn không bằng lòng cái gì nữa?”

La Tiểu Lâu cũng thấp thỏm bất an mà nhìn về phía cha Nguyên Tích.

125 ghé vào lỗ tai cậu khẽ kêu lên: “Hô, kìa, cuối cùng bố mẹ chồng cũng
kiếm chuyện với con dâu một phen. Đừng căng thẳng đừng căng thẳng, cậu
cứ theo lệ cũ là ok. Sau đó Nguyên Tích sẽ vì tình yêu tha thiết và chân
thành của hai người mà cãi nhau một trận với cha mẹ nghiêm khắc, tiếp
theo bấp chấp mọi thứ, bỏ trốn cùng cậu! Ố hố —— đúng là mối tình tươi
đẹp biết bao nhiêu!”

Dù cuộc sống thực tại có đích xác sến sùa như phim Hờn Của như thế,

cơ mà cái giọng điệu hưng phấn kia của mày là thế nào đấy hả?

Quốc vương bệ hạ trừng mắt nhìn Nguyên Tích, chậm rãi nói: “Có bất

mãn hay không thì hãy đặt sang một bên trước, ít nhất điều đầu tiên ở hai
người các con là nhìn không hợp nhau. Về điểm này, cậu La trẻ tuổi đây
thấy thế nào?”

La Tiểu Lâu đương căng thẳng, cậu bi kịch phát hiện, cậu hoàn toàn

không thể lấy lòng được quốc vương và vương hậu, muốn tặng quà thì
cũng chẳng biết tặng cái gì cho tốt.

Đang thất thần và căng thẳng thì nghe thấy câu hỏi của cha Nguyên Tích,

La Tiểu Lâu lập tức bấn loạn mà thần tốc nói hết những điều trong lòng
mình ra, “Vâng ạ, ngoại trừ thần, có lẽ Nguyên Tích sẽ không tìm ra được
người nào thích hợp hơn. Nhưng thần có thích hợp với Nguyên Tích hay
không quả thật là rất khó nói. Song, chỉ có một điều là thần thích anh ấy.”

Một câu nói ra, phòng ăn đồ sộ lộng lẫy nhất thời xuất hiện khoảng trống

im lặng kỳ dị.

Vẻ mặt của Nguyên Tích và quốc vương trở nên khá đặc sắc, còn “mẫu

hậu” Nguyên Tích thì lại khẽ cười rộ lên. Ngài quản gia đang múc canh cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.