CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1421

Nguyên Tích vẫn không phối hợp theo, chỉ mặc La Tiểu Lâu hoạt động.

Trong bóng tối, không thể nhìn ra biểu cảm trên khuôn mặt của hắn, nhưng
đôi mắt hắn lại sáng rực một cách khác thường.

Thông thường, Nguyên Tích là người chủ động trong việc đó, dù thỉnh

thoảng La Tiểu Lâu cũng chủ động, nhưng sau đó Nguyên Tích lại nhanh
chóng nắm lại quyền chủ động. Tình huống hiện tại, La Tiểu Lâu bắt đầu
hoài nghi, liệu có phải mùa động dục của con mèo Nguyên Tích đã qua rồi
hay không.

Đành vậy, La Tiểu Lâu bất chấp, quyết định dụ dỗ Nguyên Tích đến

cùng. Cậu nhẹ nhàng mút môi dưới Nguyên Tích, qua vài giây mới do dự
vươn đầu lưỡi vào trong. Kết quả, cậu không tốn công chút nào mà đã được
cho phép tiến vào, lưỡi cậu bắt đầu quấn quít với đầu lưỡi của Nguyên
Tích.

Khi thở hổn hển tách ra, cánh tay vịn vào vai Nguyên Tích của La Tiểu

Lâu đã mềm nhũn. Hơi thở của Nguyên Tích bắt đầu bất ổn. Hơn nữa, vì
ngồi trên đùi Nguyên Tích nên La Tiểu Lâu có thể cảm nhận được rõ ràng
sự thay đổi giữa hai chân hắn.

Nhìn Nguyên Tích vẫn cứng cỏi ngồi nguyên như cũ, La Tiểu Lâu khẽ

cười một tiếng, cúi xuống hôn cổ Nguyên Tích, gặm cắn hầu kết hắn.

Nguyên Tích run lên, buồn bực hừ một tiếng, rồi vội vã vươn hai tay túm

chặt eo La Tiểu Lâu, ấn mạnh cậu xuống, đồng thời hổn hển quát: “Cái đồ
phóng đãng này. Đây là do em yêu cầu đấy nhé, em đã đói khát như vậy,
anh tuyệt đối sẽ không làm em thất vọng đâu…”

Thư phòng dần dần chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề và âm thanh khiến

người ta vô cùng đỏ mặt, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng rên rỉ vụn vặt.

Sau đó, La Tiểu Lâu buồn bực chớp mắt nhìn trần nhà, cậu cảm thấy

không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa. Vì hộp nguyên liệu kia,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.