CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1647

tôi là người cuối cùng. May mà các ngài tới đây…” cuối cùng hắn thế mà
khóc thành tiếng..

Nguyên Tích vẫn nhìn hắn đầy nghi ngờ.

Mà bên tai La Tiểu Lâu lại vang lên thanh âm của dị thú kia:” Tôi đề

nghị cậu ko nên nói và cũng ko nên làm gì cả. Nếu tôi bị lộ thì thân phận
của cậu cũng ko lừa đc ai nữa. Còn nữa, nếu tôi ko rời đi đc thì ko chỉ cậu
ko sống đc mà tất cả những người này đều sẽ đc chôn cùng tôi.” La Tiểu
Lâu ko tin lời cuối cùng của nó nhưng vẫn lo lắng nếu nó bạo phát sợ rằng
có thể sẽ đả thương Nguyên Tích.

Thiều Dung nói:” Tôi cảm thấy có thể tin Thiên Hằng đc.”

Nguyệt Thượng lên tiếng:” Nếu ngươi nói thật, ngươi yên tâm, chúng ta

sẽ đưa ngươi ra ngoài.”

La Tiểu Lâu vẫn gắt gao nhìn chằm chằm dị thú. Cậu hy vọng Nguyên

Tích sẽ giết nó. Nếu để nó ra ngoài sẽ gây hậu quả rất nghiêm trọng. Nhưng
lúc này cậu ko thể nhúc nhích hay nói chuyện, 125 cũng ko thể ra mặt đc.

Nguyên Tích nhìn vài giây, vẫn cảm thấy nghi ngờ nhưng hắn sốt ruột về

La Tiểu Lâu hơn bèn phất tay với Nguyên Nặc:” Chú dẫn hắn đi kiểm tra,
sau đó giao hăn cho thuyền trưởng Kent.”

Nói xong, Nguyên Tích dẫn mọi người đi vào trong. Sau đó mọi người

đều thấy đc 3 cái hòm trên đài cao trong đó có 1 cái đã bị mở ra. Cái ở giữa
và cái bên phải đều còn nguyên vẹn. Mà ở bên cạnh 3 cái hòm có 1 con
động vật trắng muốt. Nó có bộ lông màu trắng, thân hình tròn tròn, trong
đôi mắt màu xanh biển tràn đầy nao núng sợ hãi, 2 tai cụp xuống, cái đuôi
vây quanh dưới chân.

” Nó là con gì vậy? Là động vật ở Renda tinh cầu sao?” Á Bá kinh ngạc

hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.