CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1754

“Chúng ta phải về thôi … đã hai giờ chiều rồi …” La Tiểu Lâu viết viết

trên tay Nguyên Tích.

Nguyên Tích vẫn nhắm hai mắt, không trả lời ngay, đến khi La Tiểu Lâu

nghĩ hắn đã mệt quá mà ngủ thiếp đi, Nguyên Tích mới mở miệng nói “Còn
thời gian, để giết thêm một con nữa đã”

“Nhưng như vậy rất nguy hiểm, thể lực của ngươi cũng sẽ bị tiêu hao

nghiêm trọng” La Tiểu Lâu lại viết viết.

Nguyên Tích mở mắt ra, kéo kéo cái tai vểnh của La Tiểu Lâu, khóe

miệng hơi hơi giơ lên “ … Trước kia ta cũng huấn luyện như thế này. Chỉ
có chiến đấu bên ranh giới sinh tử mới có thể nhanh chóng đề cao thực lực,
nếu quá nhát gan, thì càng mau chết hơn mà thôi. Tuy rằng thể lực của ta
hiện tại thực sự không song, nhưng ta sẽ dần dần mạnh lên. Chỉ có cách
mạnh lên thì chúng ta mới có hy vọng rời khỏi đây”

La Tiểu Lâu run run cái tai, có chút rầu rĩ không vui. Nguyên Tích nói

không sai, dù hiện tại bọn họ có phi thuyền nhưng cũng phải nghĩ biện
pháp kiếm được thật nhiều nặng lượng thạch mới có khả năng rời đi. Mà
năng lượng thạch thì chỉ có thể đợi đến khi Nguyên Tích cực mạnh mới
kiếm được càng nhiều.

Nghỉ ngơi mười mấy phút, Nguyên Tích đứng lên đi đi lại lại, sau đó lại

hướng bên trong động đi vào.

Lần này cũng lại dụ ra một con sóc thật lớn, nhưng đúng như Nguyên

Tích nói, đã có kinh nghiệm rồi, con sóc dù có rất nhiều ưu thế nhưng cũng
chẳng thể làm gì Nguyên Tích, mà Nguyên Tích đã biết được nhược điểm
của loài này, đối phó càng lúc càng thành thạo. Một giờ sau, con sóc này
cũng đồng dạng nằm bẹp trên đất.

Nguyên Tích nhìn thời gian, đã bốn giờ chiều rồi. Hắn đem thi thể của ba

con sóc thu vào không gian nút, sau đó mang theo La Tiểu Lâu đi ra khỏi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.