CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 1995

Thiên Hằng túm theo Ly Tác đến tận cửa, rời xa Nguyên Tích cùng La

Tiểu Lâu, sau đó mới đem Ly Tác đẩy trở về, xoay người bỏ chạy.

Thiên Hằng chạy mất tăm rồi, La Tiểu Lâu mới lấy lại tinh thần, vỗ vỗ

bả vai La Thiểu Thiên “an toàn rồi, vất vả, huynh đệ. Đúng rồi, người sao
vào được đây?” cho dù La Thiểu Thiên không đến, hắn vẫn tin tưởng có thể
đối phó được với cánh tay cụt kia … đương nhiên, nếu mà Thiên hằng tự
mình lao tới tấn công, hắn vẫn gặp nguy hiểm.

La Thiểu Thiên đến được đây, La Tiểu Lâu cảm thấy vui sướng vô cùng.

Điều này thuyết minh, những người ở bên ngoài không có quên bọn họ.

La Thiểu Thiên cứng đờ người, rồi sau đó thản nhiên mà liếc nhìn La

Tiểu Lâu, hồi đáp “Sau khih các ngươi bị rơi vào Bụi động, tất cả mọi
người đều vô cùng lo lắng – nhất là sự an toàn của vương tử điện hạ… Sau
đó Nghiêm đại sư chế tạo một chiến hạm loại nhỏ trong thời gian ngắn
nhất, trang bị lại hệ thống động lực của nó, có thể đi vào được Bụi động. Ta
đã lái phi thuyền đó vào đây”

La Tiểu Lâu ngẩn ngơ, cảm động mà thì thào “Sư phó…”

Nguyên Tích cõng Nguyên Triệt tới gần, nhìn liếc qua hai huynh đệ nhà

kia một cái rồi nói “Chúng ta ở trong này đã giải quyết xong mọi việc, đang
định đi khỏi”

Ly Tác thở dốc, chạy tới. Bởi vì Nguyên Tích đã dùng năng lượng thể

của đại vương tử đưa cho để phong ấn huyệt động, những người bị tổn
thương do xạ tuyến đều đã giảm dần, hơn nữa, ông còn có thuốc của 125
cho, giờ gần như không chịu chút ảnh hưởng nào.

Ly Tác chạy lại gần người mà ông vừa mới đỡ ban nãy, đem người đó

ôm vào, nghẹn ngào mà kêu lên “Cửu ca!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.