CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 219

Tuy rằng đang ở rất gần xe của mình, gã cũng không có cơ hội chạy trốn,

bởi vì Nguyên Tích đã tiến đến đây, lạnh lùng hỏi: “Nói, ngươi bắt cóc
người của ta là có ý gì?”

Dưới ánh mắt lạnh lùng của đối phương, thanh niên cao tráng một chút ý

niệm chạy trốn ở trong đầu cũng không dám có, chính là run rẩy do dự, nên
nói gì đây, nếu nói ra thì bản thân cách cái chết cũng không xa, nhưng mà
nếu không nói tựa hồ cũng không cách cái chết bao nhiêu.

“Tôi – tôi nói, chúng tôi đến đây để đón Nghiêm đại sư, chúng tôi tuyệt

đối không có ý tổn thương ông ấy, tôi, tôi cam đoan…” Thanh niên cao to
run run nói, không phải gã không có cốt khí, mà là người trước mặt này quá
độc ác, gã có thể thấy được, thương thế mà người này gây nên cho thủ hạ
của gã có thể lành lặn trong một năm hay không cũng là một vấn đề.

“Nghiêm đại sư…” Nguyên Tích nheo mắt, quay đầu lại quả nhiên thấy

La Tiểu Lâu đang đỡ vị lão nhân mà y hoàn toàn xem nhẹ, nếu không phải
là tìm La Tiểu Lâu gây phiền toái, vậy đây cũng không phải là chuyện của
y.

Đúng lúc này, ông lão kia bỗng nhiên nói: “Để bọn họ đi đi.”

Nguyên Tích hừ một tiếng nói: “Đừng để ta thấy các ngươi động tay

động chân với người của ta lần nữa, nếu không ta sẽ sẵn sàng mà nói
chuyện cặn kẽ với các ngươi.”

Thanh niên cao to rùng mình một cái, nghe một người đáng sợ như thế

đồng ý thả bọn họ, lập tức nâng người bị thương vào xe, nhanh chóng chạy
đi.

La Tiểu Lâu buông cánh tay vẫn đang cầm tay lão nhân, không phải cậu

không mốn giúp lão nhân, mà là lão nhân vẫn còn có thể đứng thẳng, trong
mắt lóe ra tinh quang, không hề giống một ông lão không chút lực phản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.