CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2309

La Thiểu Thiên cũng không để ý tới bàn tay trên bả vai, tay anh vẫn

vươn tới chạm lên trán La Tiểu Lâu, sau đó thấp giọng nói “Cậu ta bị sốt”.

Nguyên Nặc “A” một tiếng, nghiêng đầu nhìn thoáng qua La Thiểu

Thiên, giống như những cảm giác ban nãy của hắn đều chỉ là ảo giác, người
trước mắt cũng không có gì không bình thường. Hắn lại vội vã mà cúi đầu
nhìn về phía người nằm trên giường, quả nhiên phát hiện sắc mặt La Tiểu
Lâu có chút không bình thường.

Nguyên Nặc bắt đầu tay chân luống cuống “Sao có thể chứ? Này, này

phải làm sao bây giờ?” Cái này hoàn toàn không thể trách hắn nha. Những
người bên cạnh Nguyên Nặc, cho dù có bị thương cũng là bị thương trong
khi huấn luyện. Chỉ là cái tiểu vết thương mà thôi. Tố chất thân thể của
Nguyên gia đều phi thường tốt, cảm mạo phát sốt … loại bệnh vặt này căn
bản chưa từng gặp qua.

La Thiểu Thiên cũng ngây người, hắn do dự một lát rồi đem La Tiểu Lâu

và cả cái chăn đều dìu lên, tựa vào người mình sau đó nói với Nguyên Nặc
“Cậu đem máy khám bệnh lại đây trước đã”.

Nguyên Nặc đang muốn hỏi cái đóđặt ở đâu thì cánh cửa bỗng nhiên mở,

một âm thanh kích động kêu lên “Này, nhìn xem tôi có gì này? Cậu chắc
chắn kinh hỉ không chịu nổi luôn cho mà xem!!”

Dưới ánh mắt kinh ngạc của La Thiểu Thiên cùng Nguyên Nặc, 125

nhảy phát cái đã lên tới trên giường, con vật màu xanh kia lúc này mới ý
thức được toàn bộ phi hành đoàn (3 người) đều có mặt ở đây. 125 không
dấu vết đem vật tròn tròn như trái cây trong tay giấu đi, sau đó nhẹ nhàng
ho khan một tiếng “Cậu, các cậu sao lại ở đây hết vậy?”Đây hình như đúng
là phòng của chủ nhân nó mà…

Nguyên Nặc cũng La Thiểu Thiên liếc nhau, Nguyên Nặc khó hiểu mà

nói “Cậu ta nuôi một con như thế này rốt cuộc làđể làm cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.