CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2877

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Tô Lan, mở miệng hỏi: “ngươi sẽ không

nghĩ là ta sẽ cảm kích cha mẹ ngươi vì đã tạo rat a trong ống nghiệm chứ?
Hay là ta phải cảm kích vì bọn họ đã nuôi nấng ta trong môi trường dung
dịch? Đừng quên, ta là quái thú, mà những người tận tâm nuôi nấng ta đã bị
cha mẹ các ngươi giết chết. Có đôi khi… thù hận cũng sẽ di truyền đó…
nhưng mà, đừng lo, ta sẽ không giết ngươi đâu”.

Thiều Dung vừa chậm rãi nói xong, vừa đem vali mà Tô Lan vẫn nắm

trong tay nãy giờ cầm lại đây. Tô Lan căn bản không kịp phản ứng. nàng
thế mới biết, hóa ra Thiều Dung vẫn ẩn dấu thực lực!

Thiều Dung mở vali, lấy ra một kim tiêm, sau đó lôi cánh tay Tô Lan ra.

Tô Lan kinh sợ mà run rẩy, như kẻ thần kinh gào thét “Không! Không!

Ngươi không thể, không thể tiêm vào …”

“Vì cái gì không thể, ngươi không phải định tiêm vào La Tiểu Lâu sao?

Ngươi đã thích muốn làm mấy việc này như vậy, không bằng chính mình
thử hưởng thụ một chút, ta cam đoan, sẽ làm ngươi có một trải nghiệm trọn
đời không quên…”

Nói xong, hắn đã nhanh gọn tiêm vào Tô Lan. Thiều dung mỉm cười,

một tay đẩy dúi Tô Lan vào trong chiến hạm – những kẻ bên cạnh Tô Lan
sớm đã giống như rắn rết quanh tường, kinh hoảng mà chạy trốn loạn xạ.

Nguyên Tích ôm thật sự chặt. Đầu hắn chôn ở trong bờ vai La Tiểu Lâu,

ngực kịch liệt phập phồng, cánh tay run rẩy lợi hại. La Tiểu Lâu nhẹ giãy
ra… tuy rằng hắn cũng có chút không nỡ… nhỏ giọng bảo “Này, chú ý đứa
nhỏ, đứa nhỏ!”

Một hồi lâu sau, Nguyên Tích vẫn cúi đầu trả lời, “Ngươi không có việc

gì, không có việc gì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.