CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2931

“Trước rời đi nơi này đã” Nguyên Liệt bỗng nhiên nói

Nguyên Triệt sững sờ nhìn chằm chằm cái vòng xuyến kia, giống như bị

phù phép mà lặng người, sau một lúc lâu sau, hắn gian nan mà quay đầu,
nhìn Ly Mạch sắp sửa ẩn mình vào màn sương mù, bỗng nhiên lớn tiếng
hỏi “Trước khi rơi vào trong Bụi động, đó cũng không phải lần đầu tiên
chúng ta gặp mặt, đúng hay không?”

Nỗi bất an trong lòng Nguyên Liệt càng lúc càng tăng, hắn đưa tay lại

nắm lấy tay con trai cả “Nguyên Triệt, nghe lời ta, chúng ta nhất định phải
lập tức rời khỏi nơi này”

Nguyên Triệt bỗng nhiên bỗng nhiên rụt lùi, áy náy nhìn cha mẹ, thấp

giọng nói “Không, phụ thân, mẫu thân, ta chỉ sợ không thể rời khỏi. Ngài
còn nhớ không, khi tràng chiến tranh nhân loại cùng dị thú mới bắt đầu,
năm ta mới bốn tuổi, ngài phái phó thủ hộ tống ta rời đi… sau lại, phi
thuyền cùng những người đi theo toàn bộ mất tích, ta bị lạc ở một tinh cầu
hẻo lánh. Trí nhớ trước đó, toàn bộ biến mất”

Nguyên Liệt rất nhanh đánh gãy lời hắn “Có hay không ký ức kia cũng

không quan trọng, quan trọng là… ngươi bình an về tới bên chúng ta”

“không, phụ thân, ta nhớ ra rồi”. Nguyên Triệt lại lui ra sau mấy bước

“Bốn tuổi năm ấy, phi thuyền của ta đi ngang qua Tư Đồ Á, cũng chính là
nơi này, bị quấn vào một cuộc giao tranh giữa nhân loại và dị thú, cũng
chính là lúc ấy quân đoàn ba mươi bảy bị mất tích. Số lượng dị thú tuy ít
nhưng quân đoàn khi đó cũng lâm vào khốn cảnh, thời điểm đó, Ly Mạch
thì ở bên trong, mà những dị thú bên cạnh hắn, đều so với những dị thú
bình thường mạnh hơn nhiều”

“thế nhưng, chiến tranh cuối cùng cũng không phân ra thắng bại được.

Bởi vì chúng ta cùng dị thú đều bị cuốn vào một cái địa phương kì dị, cũng
chính là nơi này. Lúc ấy không ai có thể nghĩ tới, không gian này là bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.