CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 371

La Tiểu Lâu mỉm cười, “Ta biết, nói đùa chút thôi, nếu ta thật sự đem đi

bán thì phiền toái tìm đến ta xem ra còn nhiều hơn cả ích lợi. Chỉ một khối
Ô Thạch thôi ta cũng không thể giải thích được – từ từ, sao còn có một khối
Ô Thạch vậy?!” Lúc nãy trên mặt bàn rõ ràng có hơn mười khối! Dù mới
rồi không biết, bây giờ cậu cũng biết thứ này là vật báu vô giá.

125 giật giật trước ngực khiến cậu phải chú ý, sau đó nhỏ giọng nói:

“Vừa rồi tôi sợ, sợ ngài đem đi bán cho nên đã thu vào không gian bên
trong tôi….”

Ta nguyền rủa ngươi 125, ngươi chính là một cái não bộ nhân tạo, một

cái não bộ nhân tạo đó.

“Ta nhớ rõ lần trước ngươi nói ngươi không có đủ không gian cho ta

dùng.” La Tiểu Lâu cố gắng giữ bình tĩnh hỏi.

“Là thế này, may mắn thay tôi vẫn còn chút chỗ trống để chứa những

khối Ô Thạch quý giá, bằng không tôi sẽ nuối tiếc mà chết!” 125 tràn đầy
cảm động nói, hoàn toàn không có chú ý đến sắc mặt đã bắt đầu vặn vẹo
của chủ nhân mình.

Chuyện này là sao a?! Không gian của người ta đều vô cùng lớn, đồ vật

này nọ cũng vô cùng nhiều, muốn gì có đó! Nó chết sống không chịu cho
cậu dùng, nhưng lại một mình giấu diếm những thứ nó thích, muốn làm càn
đến mức độ nào đây!

“Lấy ra đây cho ta, bằng không ta lập tức giao ngươi cho Nguyên Tích.”

La Tiểu Lâu nghiến răng nghiến lợi uy hiếp.

“Cái, cái gì?! Ngài thật sự nhẫn tâm làm như vậy sao! Tôi tốt xấu gì cũng

là vật gửi nuôi ở chỗ ngài, sao ngài có thể làm như vậy?” 125 hoảng sợ kêu
lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.